“清风劝我休”的意思及全诗出处和翻译赏析

清风劝我休”出自宋代曾丰的《重九独酌次偶成数韵呈江司法李帐干并同游诸》, 诗句共5个字,诗句拼音为:qīng fēng quàn wǒ xiū,诗句平仄:平平仄仄平。

全诗阅读

孙盛龙山集,刘洪凤岭游。
孰非陪好客,俱不负高秋。
白发与时背,清风劝我休
黄花娇媚意,喜上少年头。


诗词类型:

【原题】:
重九独酌次偶成数韵呈江司法李帐干并同游诸僚兄二首

《重九独酌次偶成数韵呈江司法李帐干并同游诸》曾丰 拼音读音参考


chóng jiǔ dú zhuó cì ǒu chéng shù yùn chéng jiāng sī fǎ lǐ zhàng gàn bìng tóng yóu zhū
重九独酌次偶成数韵呈江司法李帐干并同游诸

sūn shèng lóng shān jí, liú hóng fèng lǐng yóu.
孙盛龙山集,刘洪凤岭游。
shú fēi péi hào kè, jù bù fù gāo qiū.
孰非陪好客,俱不负高秋。
bái fà yǔ shí bèi, qīng fēng quàn wǒ xiū.
白发与时背,清风劝我休。
huáng huā jiāo mèi yì, xǐ shàng shào nián tóu.
黄花娇媚意,喜上少年头。

“清风劝我休”平仄韵脚


拼音:qīng fēng quàn wǒ xiū

平仄:平平仄仄平

韵脚:(平韵) 下平十一尤  

网友评论